Xin được bắt đầu câu chuyện từ năm em học lớp 11…thứ 2.Chắc mọi người
thắc mắc tại sao lại có lớp 11..thứ 2?!
Em lưu ban-không phải vì học kém-mà vì game oline,chắc hẳn các bác cũng
biết,vào thời điểm đó(năm 2005) Võ Lâm ra đời và có sức hút mãnh liệt
đến mức nào.Nó khiến rất nhiều đứa-trong đó có em -lưu ban(hồi đó em học
khá nhé,không gió máy tý nào đâu).
Không dài dòng lằng ngoằng lạc đề,vào luôn vấn đề chính.Câu chuyện mà em
sắp kể sau đây hoàn toàn là sự thật,một chuyện tình đắng lòng mà đến
ngày hôm nay em vẫn hối tiếc!(Một số thông tin đã được thay đổi vì lý do
cá nhân,mong các bác thông cảm!)
Chap1: Khai Giảng
Em đi học lại,ngày khai giảng thay vì ngồi với lớp mới em lại tót sang
ngồi với lớp cũ.
Lý do cũng dễ hiểu thôi, em chẳng quen ai ở cái lớp mới cả,cực chẳng đã
mới phải ngồi ở cái lớp cũ-tha hồ cho bọn nó chọc ngoáy: ủa,tưởng mày
nghỉ cày game??Năm nay cày tiếp chứ,cao thủ mà giờ quy ẩn sao chịu nổi??
bla bla
Mình im lặng,không nói câu gì ngồi ráng cho hết lễ rồi lết vào lớp
mới.Xem nào…205-11A5, đây rồi…
Ấn tượng đầu tiên là 1 mớ hỗn loạn người,gần như toàn bọn lưu ban vs lớp
10 cũ tách lớp nên hầu như chẳng ai quen biết ai.Lặng lẽ ngồi vào 1 góc
bàn thứ 3,gần cửa sổ,nhìn vẫn vơ!
15 phút sau,GVCN vào phổ biến thời khóa biểu,điểm danh.Từng cái tên
xướng lên,chẳng quan tâm mấy-vẫn hóng ra cửa sổ-bất chợt:Hoàng
Nguyên(HN),ai là HN đâu đứng lên!
Chuyện quái gì thế này???Mình nhớ đâu có tiền án tiền sự gì mà sao bắt
đứng vậy trời?!?nghĩ nhảm vậy nhưng vẫn uể oải đứng dậy:Em đây,có chuyện
gì vậy cô?
Bà cô nhìn mình,nhìn cái tờ giấy đính kèm(chẳng biết đâu ra) rồi
phán:Anh này năm ngoái mê game không thèm thi đây mà,năm nay liệu mà
tính nhé,lưu ban nữa năm sau xuống bổ túc đấy!
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía em,ngạc nhiên có,thán phục có,khinh miệt cũng
có…!
Mọa,ngày đầu tiên đã bị dội gáo nước lạnh,kiểu này xúi quẩy cả
năm-chậc,thây kệ-sau đó là màn xếp chỗ,ban cán sự,bla..bla.Hết ngày khai
giảng!
Chap2:Ngày đầu tiên đi học và cô bé...mặt hồng
Ngày đầu tiên đi học, em dậy muộn,ba chân bốn cẳng chạy cho nhanh đến
lớp vì tiết đầu là Toán,mà ông thầy toán khó vô cùng(năm ngoái em nếm
mùi 1 năm nên biết).
Lớp đã đông đủ cả,bọn nó nhìn mình như người ngoài hành tinh(hs nhận
được sự quan tâm đặc biệt mà).
Chậc,kệ bọn nó,về chỗ thôi.Đảo mắt nhìn 1 lượt các dãy bàn,ánh mắt tôi
dừng lại ở dãy thứ 3 bên kia-1 cô bé-nhìn rất lạ,khuôn mặt trái xoan lúc
nào cũng ửng hồng,dáng thanh mảnh(tóm lại là xinh lắm ợ).
Em nhìn bé không chớp mắt,và…rất tình cờ bé nhìn em,4 ánh mắt chạm vào
nhau rồi…rất nhanh cả 2 cùng nghoảnh mặt đi chỗ khác.Đột nhiên thấy tim
mình loạn nhịp,trong lòng dâng lên 1 thứ cảm xúc khó tả…đang “sướng” thì
lão Nam bụng phệ(Thầy Toán) bước vào.
Ngoài lề 1 chút,trước giờ em chưa yêu ai,cũng không để mắt tới ai cả-mặc
dù em không đến nỗi tệ(1m68,trắng vừa phải,trai ngoan).
Lớp cũ cũng có đứa thích em (nghe mấy đứa bạn phao tin thế)nhưng em
không chú tâm vì..bận ôm máy tính.
Tiếp tục,ngày ấy học sinh đi học ít đứa nào có di động lắm(không như bây
giờ,HS tiểu học cũng có) em cũng không ngoại lệ.Phương pháp duy nhất để
thay thế đó là:viết giấy chuyền tay.Mà bé ngồi cách em 3 dãy bàn,chuyền
kiểu gì bây giờ.Sau một hồi tính toán, em quyết định làm quen với con bé
ngồi phía trên rồi nhờ nó đưa giúp!Chấp nhận tốn ít BimBim,nước mía….để
em nó làm bồ câu vậy.
Phải mất đến 2 tuần lễ ròng rã giả vờ mượn sách,rơi bút lên phía
trên-rồi nhờ nó nhặt hộ- em mới làm quen được với nó.Nó thấy mình làm
quen,lại cứ tưởng(con gái hay tưởng tượng lắm các bác ạ)mình có ý đồ
gì,nó bắt đầu chảnh-giở biết bao chiêu bài mới tạm gọi là bạn bè(khổ thế
đấy,ông trời vốn ghét người hồng nhan).
Hôm đó-tiết kỹ thuật công nghiệp-trong khi ông thầy đang hí hoáy vẽ mẫu
bản vẽ trên bảng(bác nào học chương trình cũ chắc biết môn này nó thế
nào)thì em chọc nhẹ vào lưng nó:
Ê Linh(tên con bé),N nhờ 1 chuyện được ko?
Nó:Chuyện gì,đang học nhờ cái giề???
E:chuyển giúp cái này cho bợn thứ 3 từ ngoài vào dãy thứ 3 nhé??
N:vụ gì thế,không lo học lại lo tán gái à?
E:Hì,thì giúp hộ cái,có chuyện hỏi nó tý!
N:Hỏi han gì?Tăm tia nó thì nói quách cho xong,lạ gì mấy tên con trai
mấy ông?
E cười trừ:Năn nỉ đó,có hậu tạ mà,nghen?
N vặn lại:hậu tạ gì?Tưởng L thèm mấy cái hậu tạ của ông hả?
E xuống nước:thôi mà,N biết L thích ăn poca,bánh tráng,để N mua hậu tạ nhé!
N(nghe có vẻ bùi tai):ko được hứa lèo nhé,chuyển gì,đưa đây!
E mừng húm,giật luôn 1 cặp giấy đôi,viết vài dòng:Chào bạn,b cho mình
hỏi cái này tý??(không hiễu sao lúc đó mình ngố thế)gấp lại rồi đưa cho
nó:Đây quý cô,chuyền đi-cẩn thận không lên sổ ngồi(cười nhăn nhở)
Bắt đầu hồi hộp,tờ giấy được chuyền qua 1,2 rồi đến tay bé. Em để ý rất
kỹ,bé đọc rồi bỏ luôn vào hộc bàn,tiếp tục vẽ.15p trôi qua,đang cắm cúi
vẽ thì con bé bàn trên kẹp mảnh giấy vào lưng sách:của ông đây!Mở ra đọc
ngay:”Bạn là ai?có gì muốn hỏi thì đợi hết giờ nhé”.
Lần đầu coi như tạch…không sao,thua keo này ta bày keo khác.Hôm sau,tiết
Giáo duc công dân,em lại
thắc mắc tại sao lại có lớp 11..thứ 2?!
Em lưu ban-không phải vì học kém-mà vì game oline,chắc hẳn các bác cũng
biết,vào thời điểm đó(năm 2005) Võ Lâm ra đời và có sức hút mãnh liệt
đến mức nào.Nó khiến rất nhiều đứa-trong đó có em -lưu ban(hồi đó em học
khá nhé,không gió máy tý nào đâu).
Không dài dòng lằng ngoằng lạc đề,vào luôn vấn đề chính.Câu chuyện mà em
sắp kể sau đây hoàn toàn là sự thật,một chuyện tình đắng lòng mà đến
ngày hôm nay em vẫn hối tiếc!(Một số thông tin đã được thay đổi vì lý do
cá nhân,mong các bác thông cảm!)
Chap1: Khai Giảng
Em đi học lại,ngày khai giảng thay vì ngồi với lớp mới em lại tót sang
ngồi với lớp cũ.
Lý do cũng dễ hiểu thôi, em chẳng quen ai ở cái lớp mới cả,cực chẳng đã
mới phải ngồi ở cái lớp cũ-tha hồ cho bọn nó chọc ngoáy: ủa,tưởng mày
nghỉ cày game??Năm nay cày tiếp chứ,cao thủ mà giờ quy ẩn sao chịu nổi??
bla bla
Mình im lặng,không nói câu gì ngồi ráng cho hết lễ rồi lết vào lớp
mới.Xem nào…205-11A5, đây rồi…
Ấn tượng đầu tiên là 1 mớ hỗn loạn người,gần như toàn bọn lưu ban vs lớp
10 cũ tách lớp nên hầu như chẳng ai quen biết ai.Lặng lẽ ngồi vào 1 góc
bàn thứ 3,gần cửa sổ,nhìn vẫn vơ!
15 phút sau,GVCN vào phổ biến thời khóa biểu,điểm danh.Từng cái tên
xướng lên,chẳng quan tâm mấy-vẫn hóng ra cửa sổ-bất chợt:Hoàng
Nguyên(HN),ai là HN đâu đứng lên!
Chuyện quái gì thế này???Mình nhớ đâu có tiền án tiền sự gì mà sao bắt
đứng vậy trời?!?nghĩ nhảm vậy nhưng vẫn uể oải đứng dậy:Em đây,có chuyện
gì vậy cô?
Bà cô nhìn mình,nhìn cái tờ giấy đính kèm(chẳng biết đâu ra) rồi
phán:Anh này năm ngoái mê game không thèm thi đây mà,năm nay liệu mà
tính nhé,lưu ban nữa năm sau xuống bổ túc đấy!
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía em,ngạc nhiên có,thán phục có,khinh miệt cũng
có…!
Mọa,ngày đầu tiên đã bị dội gáo nước lạnh,kiểu này xúi quẩy cả
năm-chậc,thây kệ-sau đó là màn xếp chỗ,ban cán sự,bla..bla.Hết ngày khai
giảng!
Chap2:Ngày đầu tiên đi học và cô bé...mặt hồng
Ngày đầu tiên đi học, em dậy muộn,ba chân bốn cẳng chạy cho nhanh đến
lớp vì tiết đầu là Toán,mà ông thầy toán khó vô cùng(năm ngoái em nếm
mùi 1 năm nên biết).
Lớp đã đông đủ cả,bọn nó nhìn mình như người ngoài hành tinh(hs nhận
được sự quan tâm đặc biệt mà).
Chậc,kệ bọn nó,về chỗ thôi.Đảo mắt nhìn 1 lượt các dãy bàn,ánh mắt tôi
dừng lại ở dãy thứ 3 bên kia-1 cô bé-nhìn rất lạ,khuôn mặt trái xoan lúc
nào cũng ửng hồng,dáng thanh mảnh(tóm lại là xinh lắm ợ).
Em nhìn bé không chớp mắt,và…rất tình cờ bé nhìn em,4 ánh mắt chạm vào
nhau rồi…rất nhanh cả 2 cùng nghoảnh mặt đi chỗ khác.Đột nhiên thấy tim
mình loạn nhịp,trong lòng dâng lên 1 thứ cảm xúc khó tả…đang “sướng” thì
lão Nam bụng phệ(Thầy Toán) bước vào.
Ngoài lề 1 chút,trước giờ em chưa yêu ai,cũng không để mắt tới ai cả-mặc
dù em không đến nỗi tệ(1m68,trắng vừa phải,trai ngoan).
Lớp cũ cũng có đứa thích em (nghe mấy đứa bạn phao tin thế)nhưng em
không chú tâm vì..bận ôm máy tính.
Tiếp tục,ngày ấy học sinh đi học ít đứa nào có di động lắm(không như bây
giờ,HS tiểu học cũng có) em cũng không ngoại lệ.Phương pháp duy nhất để
thay thế đó là:viết giấy chuyền tay.Mà bé ngồi cách em 3 dãy bàn,chuyền
kiểu gì bây giờ.Sau một hồi tính toán, em quyết định làm quen với con bé
ngồi phía trên rồi nhờ nó đưa giúp!Chấp nhận tốn ít BimBim,nước mía….để
em nó làm bồ câu vậy.
Phải mất đến 2 tuần lễ ròng rã giả vờ mượn sách,rơi bút lên phía
trên-rồi nhờ nó nhặt hộ- em mới làm quen được với nó.Nó thấy mình làm
quen,lại cứ tưởng(con gái hay tưởng tượng lắm các bác ạ)mình có ý đồ
gì,nó bắt đầu chảnh-giở biết bao chiêu bài mới tạm gọi là bạn bè(khổ thế
đấy,ông trời vốn ghét người hồng nhan).
Hôm đó-tiết kỹ thuật công nghiệp-trong khi ông thầy đang hí hoáy vẽ mẫu
bản vẽ trên bảng(bác nào học chương trình cũ chắc biết môn này nó thế
nào)thì em chọc nhẹ vào lưng nó:
Ê Linh(tên con bé),N nhờ 1 chuyện được ko?
Nó:Chuyện gì,đang học nhờ cái giề???
E:chuyển giúp cái này cho bợn thứ 3 từ ngoài vào dãy thứ 3 nhé??
N:vụ gì thế,không lo học lại lo tán gái à?
E:Hì,thì giúp hộ cái,có chuyện hỏi nó tý!
N:Hỏi han gì?Tăm tia nó thì nói quách cho xong,lạ gì mấy tên con trai
mấy ông?
E cười trừ:Năn nỉ đó,có hậu tạ mà,nghen?
N vặn lại:hậu tạ gì?Tưởng L thèm mấy cái hậu tạ của ông hả?
E xuống nước:thôi mà,N biết L thích ăn poca,bánh tráng,để N mua hậu tạ nhé!
N(nghe có vẻ bùi tai):ko được hứa lèo nhé,chuyển gì,đưa đây!
E mừng húm,giật luôn 1 cặp giấy đôi,viết vài dòng:Chào bạn,b cho mình
hỏi cái này tý??(không hiễu sao lúc đó mình ngố thế)gấp lại rồi đưa cho
nó:Đây quý cô,chuyền đi-cẩn thận không lên sổ ngồi(cười nhăn nhở)
Bắt đầu hồi hộp,tờ giấy được chuyền qua 1,2 rồi đến tay bé. Em để ý rất
kỹ,bé đọc rồi bỏ luôn vào hộc bàn,tiếp tục vẽ.15p trôi qua,đang cắm cúi
vẽ thì con bé bàn trên kẹp mảnh giấy vào lưng sách:của ông đây!Mở ra đọc
ngay:”Bạn là ai?có gì muốn hỏi thì đợi hết giờ nhé”.
Lần đầu coi như tạch…không sao,thua keo này ta bày keo khác.Hôm sau,tiết
Giáo duc công dân,em lại